Cuối cùng, Vy cũng ngăn cản việc điên rồ là đi kiếm chuyện với bọn du côn lại. Vy chẳng muốn ghi hận hay trả thù ân oán gì nữa, giờ đây nó chỉ muốn chuộc lại lỗi của nó với Minh một cách chân thành nhất.
Nếu Vy không nhận được lời tha thứ từ Minh, nó nghĩ nó sẽ phải sống đến chết cùng sự hổ thẹn này mất. Cũng như hai người bạn nó đã từng nói, mọi sai lầm cũng chỉ có thể sửa chữa ở tương lai thôi.
Giờ đây, nhỏ nhận ra đã mang quá nhiều tội lỗi, nên nhất định sẽ mặt dày đến cùng, tha thiết cầu xin tha lỗi nếu Minh vẫn còn giận. Dù gì nó biết, những thứ kệch cỡm nó gây ra cho Minh là vô cùng quá quắt và khó khiến cậu nguôi ngoai.
Nhưng, Vy chỉ còn cách lao về phía trước mà sửa chữa, nó mong nếu nó dẹp bỏ đi sự kiêu hãnh của mình thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Ngoài điểm số trong trường học ra thì nó cũng không sợ mất thêm điều gì nữa.
Thế là, hôm sau nó lại tiếp tục trở về chỗ ngồi quen thuộc ở tiệm cà phê nhỏ. Ngồi chờ gương mặt mà nó ngóng trông nhất xuất hiện.
Sau năm lần bảy lượt ngồi chờ ở đó, cuối cùng Vy cũng gặp được đúng ca làm của Minh.
Vy vừa bước vào nhìn thấy Minh đã trở nên phấn khởi, nó lập tức chạy đến trước mặt cậu ta đầu tiên. Mặc kệ mọi thứ, hay ánh nhìn xung quanh mà chỉ đứng trước mặt Minh, ngăn cách bởi chiếc quầy, và nói.
"May quá! Cậu đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-thanh-xuan/2924554/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.