Buổi chiều ngày cuối tuần, trời vẫn còn lất phất mưa nhưng chỉ là những giọt mưa thưa thớt lả tả sau một trận mưa rất lớn đã qua.
Tất cả những gương mặt quen thuộc trong CLB 'Ước vọng xanh' đều đứng đó ngơ ngác với vẻ mặt vô cùng khó hiểu đang chăm chăm bao vây trước mặt Vy. Bên cạnh đó, là một vẻ rạng ngời như không có chuyện gì xảy ra của Yến.
"Thôi nào! Hôm đó dù gì cũng là mấy lời bộc phát nông nỗi của Vy thôi, đừng để bụng làm gì." Yến cũng đành lên tiếng giải vây cho Vy.
Lại một lần nữa, Vy cảm thấy mình như một con nhỏ lạc lõng ở đấy, chỉ biết đứng e dè cảm thấy vô cùng xấu hổ. Dù sao con người vẫn nên đối mặt với chính sai lầm của mình để mà chuộc lỗi, chứ không phải là im lặng trốn tránh làm ngơ.
"Tôi xin lỗi! Tôi biết nếu tôi có nói gì đi nữa cũng không khác nào đang biện minh, đó là lỗi của tôi. Tôi thành thật xin lỗi mọi người."
"Haha, không sao!"
"Tụi tôi giỡn mà."
"Dù gì bà cũng là lần đầu tiên làm việc này. Lại gặp chuyện bực mình với thằng Minh nữa nên nổi nóng không kiểm soát được là điều tất nhiên. Không sao!"
Vậy mà, ở nơi đây tất cả mọi người luôn luôn dễ dàng tha thứ cho Vy một cách rất chân thành. Cô bé ngắm nhìn từng người đang đứng đó dần nở một nụ cười rất vui vẻ và thiện chí đối với mình, nó khác xa với những gương mặt hậm hực từng bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-thanh-xuan/2924552/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.