Dưới hộp quà có một tấm thiệp Diệp Thư Từ viết tay.
Ngoài quà tặng, đương nhiên phải có một thứ gì đó để thể hiện tấm lòng.
Diệp Thư Từ muốn viết rất nhiều điều, viết mình biết ơn cậu thế nào, niềm vui khi được ngồi cùng bàn với cậu và cả tình cảm đối với cậu.
Cô thức trắng mấy đêm, viết rất nhiều, nhưng cuối cùng đều xé đi.
Bọn họ chỉ là bạn học bình thường, nếu viết nhiều quá, dù không đề cập đến tình yêu, ít nhiều gì cũng bị bại lộ.
Cuối cùng, Diệp Thư Từ chỉ viết một tấm thiệp đơn giản.
Nhưng cô không nghĩ đến tấm thiệp này cũng không được trao đi.
Khương Hiểu cũng sửng sốt trước tình huống này, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô nàng há hốc mồm, không nói nên lời.
Hốc mắt dần hiện lên cảm giác cay đắng, năng lượng tích trữ trong cơ thể không còn mấy, nụ cười trên mặt cũng đông cứng lại, Diệp Thư Từ chần chờ, sợ mình sẽ khóc lớn lên, gật đầu, nói với Thẩm Tứ: " Được rồi, thôi vậy."
Gió tùy tiện thổi đến, hốc mắt thiếu nữ dần đỏ lên, cô vốn đã gầy, lúc này lại càng giống một đóa sen tàn, gió lạnh bào mòn chút sức sống cuối cùng của cô.
Diệp Thư Từ kéo tay Khương Hiểu, tay kia cầm lấy món quà và cặp sách, dáng vẻ chật vật rời khỏi lớp.
Thẩm Tứ ở phía sau gọi cô, nhưng cô không dừng lại.
Chỉ muốn thoát khỏi thế giới của cậu, ngày càng xa.
Sau khi xuống lầu, Khương Hiểu thở hổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-tham-men/3034853/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.