Diệp Thư Từ thấy ngực mình hơi nóng.
Tuýp thuốc mỡ này, là Thẩm Tứ cho cô sao?
Rốt cuộc đã bỏ vào túi cô khi nào? Sao cô lại không nhận ra.
Khóe môi Diệp Thư Từ đậm ý cười, do dự hồi lâu, mới mở tuýp thuốc mỡ ra, bôi thuốc mỡ mát lạnh lên vết thương, cảm giác mát lạnh dễ chịu lan tỏa đến tận đáy lòng.
Sau khi dùng xong, cô mở khung chat ra, muốn gửi tin nhắn cho Thẩm Tứ để xác nhận xem, rốt cuộc có phải cậu đưa cho cô không.
Nhưng nếu không thì sao?
Ngay cả khi chỉ có một phần ngàn khả năng là không phải, gửi tin nhắn vội vàng như vậy cũng rất xấu hổ.
Sau khi suy nghĩ, Diệp Thư Từ mở nhóm chat nhỏ của bốn người họ ra, chụp tuýp thuốc mỡ.
Diệp Thư Từ: [ Là các cậu đưa sao ~ người nào đã tốt bụng mua thuốc mỡ vậy? ]
Không ai trả lời.
Diệp Thư Từ không thể bình tĩnh.
"Tiểu Từ, ra đây ăn canh gà." Đường Tiếu trong phòng bếp gọi cô.
"Con biết rồi ạ."
Diệp Thư Từ đã no, nhưng Đường Tiếu rất cố chấp, cho rằng món lẩu không có dinh dưỡng, hơn nữa đây là giai đoạn đang ôn tập cuối kỳ, Diệp Thư Từ rất gầy, có cơ hội nên đã làm cho cô chút canh bổ dưỡng.
"Sao lại ra chậm vậy?" Đường Tiếu nhíu mày, lót tấm lót nồi rồi đem nồi canh đặt lên, rót cho Diệp Thư Từ một chén đầy.
"Mẹ, nhiều quá con ăn không hết..."
Nhưng Đường Tiếu như mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-tham-men/3034850/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.