Thoáng chốc đã tớI ngày có điểm, nhìn điểm số được gửI về điện thoại, Tố Linh Vân xem qua một lượt, vẫn như những lần trước, thấp nhất là 8 điểm. Đây thực sự là minh chứng của một con ngườI không học mà điểm vẫn cao, căn bản là cô tiếp thu kiến thức rất nhanh, chỉ cần qua các bàI giảng trên lớp của thầy cô là đủ, sau đó luyện thêm chút bàI vận dụng cao là xong, cũng không cần luyện quá nhiều đề. Tất nhiên là điều này lạI không thể áp dụng được cho môn hóa, cô cảm thấy môn hóa giống như giành cho ngườI ngoàI hành tinh học vậy, dù nghe giảng bao nhiêu lần vẫn không thể hiểu được, cố lắm điểm cũng ở mức khá rồI còn lạI phụ thuộc độ may mắn của cô khi khoanh bừa thôi.
Lúc sau, điện thoạI cô lạI ting ting tin nhắn.
An Vũ Phong: [ Nhờ cậu mà điểm văn của tớ cao lắm nè, suýt soát 8 điểm luôn. Cảm ơn nhiều nhe!]
Tố Linh Vân: [ Được vậy thì tốt rồI, còn những môn khác thì sao?]
An Vũ Phong: [ Ổn lắm, tớ chỉ lo mỗI môn văn thôi.]
Tố Linh Vân: [ Ô sờ kê~~]
An Vũ Phong: [ À, hôm nào cậu rảnh?]
Tố Linh Vân: [ Tớ á, tốI nào cũng rảnh hết trơn, tạI cũng không học gì nhiều. Mà để làm gì á?]
An Vũ Phong: [ Thì mờI cậu đi ăn mì cay chứ sao! Tớ hứa rồI mà! Thế thứ 7 tuần này nhe, thứ 7 tớ không phảI học gì.]
Tố Linh Vân: [ Ầu kêeee!]
Tố Linh Vân vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-hanh-phuc/3576736/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.