Hiểu Quả vào phòng rồi còn muốn chạy xuống lầu, bị Phương Tỉ chặn lại, trái dỗ phải khuyên cũng không ngăn được cậu, may mà chẳng mấy chốc La Vực đã lên lầu.
Tóc y còn ướt, trên người đã thay một chiếc áo choàng tắm, có lẽ là mới tắm vội, mùi xăng trên người đã tản đi. Hiểu Quả vừa thấy La Vực, không để ý gì liền vội vàng sà vào lòng y, được y đỡ lấy.
Thầy Phương đón lấy ánh mắt ra hiệu của La Vực, biết y đã gọi luật sư xử lý, liền yên tâm ra ngoài, giải quyết các công việc khác.
La Vực cảm giác eo đang được ôm chặt, cười nói: “Không sao rồi.”
Hiểu Quả mất hứng nhìn La Vực, bất ngờ nói một câu: “Không được, đánh nhau.”
Hiểu Quả biết nhất định vừa rồi La Bảo Điệp và La Vực đã xảy ra chuyện không vui, nhưng tình huống nghiêm trọng nhất mà cậu nghĩ ra được chỉ có đánh nhau thôi. Đối với Hiểu Quả thì đã là chuyện rất rất xấu, hơn nữa cậu còn từng trải qua, bị giáo viên phê bình một trận.
La Vực nhíu mày: “Ừm… Lần sau sẽ không vậy nữa, chúng tôi đã làm lành, bây giờ cô ta về nhà rồi, tôi còn để Dưa Hấu tiễn cô ta nữa.”
Y vừa nói xong, Dưa Hấu liền hoạt bát chạy vào. Thấy Hiểu Quả, nó hớn hở chạy vòng quanh hai người, lắc lắc cái tai, kế đến ngoan ngoãn nằm bên chân Hiểu Quả, hệt như một chú cún cưng đúng chuẩn.
Hiểu Quả nhìn Dưa Hấu rồi lại nhìn La Vực, mày vẫn nhíu chặt, cậu thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986492/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.