Chẳng bao lâu sau, thuyền đã cập bến.
La Vực làm động tác mời Kim Vi. Thấy gã bất động, y tỏ vẻ không vui.
“Chỉ là tâm sự thôi mà, sao, Kim tiên sinh đã tới tận đây rồi vẫn không nể mặt tôi chăng, lẽ nào anh có gì khó nói? Nói ra đi, tôi sẽ giải quyết giúp anh.”
La Vực vừa dứt lời, A Bình A Quang liền đồng thời bước lên. A Bình cơ bắp cuồn cuộn, đầu thì trọc lốc, mới lại gần đã làm Kim Vi sợ run bần bật, buộc phải bước lên chiếc du thuyền kia.
Trên đường đi, Kim Vi không ngừng quan sát du thuyền, bên trong sáng sủa sạch sẽ, không có gì khác thường, đặc biệt là buồng ngủ có treo đèn vàng tỏa ánh sáng ấm áp.
La Vực cũng lên thuyền, ngắm nghía một lúc rồi thỏa mãn gật đầu, ngồi xuống ghế sofa. Quản lý Đồng không chút khách sáo ngồi đầu bên kia. A Bình và A Quang thì đứng ngoài cửa.
La Vực bắt chuyện với Kim Vi: “Kim tiên sinh đừng khách khí, ngồi đi, câu nệ làm chi.”
Tuy mới gặp nhau vài lần, nhưng Kim Vi không phải thằng ngốc, gã mơ hồ cảm giác được tính cách La Vực không dễ đối phó, lúc nào y cũng treo ý cười nhàn nhạt, nhưng chuyện y làm ra không hề giống với vẻ ngoài chút nào.
Tuy nhiên, dù có thế nào thì bây giờ Kim Vi cũng không được quyền lựa chọn. Gã cảm giác được mặt đất đang rung chuyển, thuyền bắt đầu chạy ra biển, bốn bề vắng lặng không người. Gã không có bất cứ kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986478/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.