La Vực tặng cậu hai hộp quà, cả hai hộp đều mỏng mỏng nhẹ nhẹ. Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Hiểu Quả mở món quà nặng hơn một chút ra trước.
Thì ra đó là một chiếc máy tính xách tay, thân máy mỏng tang, siêu nhẹ, có màn hình cực lớn và vỏ màu cam kim loại, tất cả đều chứng tỏ đây là chiếc máy được thiết kế riêng cho Hiểu Quả.
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Hiểu Quả, La Vực ấn nút mở máy thay cậu.
Màn hình sáng lên, Hiểu Quả chỉ vào ảnh màn hình, vui vẻ nói: “Nhà lớn…”
Đây chính là ngôi nhà mà Hiểu Quả từng vẽ, hiện bản chính đang được treo trong phòng khách. La Vực chụp lại bức vẽ rồi đặt thành ảnh nền, vừa mở ra đã thấy.
Hiểu Quả đã từng tiếp xúc với máy tính, cậu đã từng nghịch máy tính trong thư phòng của La Vực nhiều lần rồi. Nhưng cậu cũng chỉ xem phim hoạt hình hay hát theo mấy người bên trong, chứ chưa biết những công năng khác.
Thế là, La Vực liền tay nắm tay dạy cậu cách di chuột và mở các phần mềm. Có thể thấy, máy tính này đã thay đổi một số thao tác, đơn giản hóa rất nhiều bước phức tạp, thậm chí còn có thể sử dụng giọng nói để điều khiển, cực kì tiện lợi với những người như cậu.
Đương nhiên dù có dễ thế nào, thì với Hiểu Quả ngay đến học cờ vua và làm hoa ruy băng cũng phải tốn nhiều công sức mà nói, sản phẩm công nghệ cao này vẫn hết sức khó dùng, có khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986476/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.