Hiểu Quả bị dọa, không muốn đi tới đi lui trong nhà họ La nữa.
La Vực không ép cậu, những lúc phải làm việc y sẽ bảo thầy Phương hoặc dì Chu ở lại cùng cậu, để cậu ngồi trong phòng hoặc vào phòng ăn ăn chút gì đó.
Dù vậy, Hiểu Quả vẫn bám La Vực nhất, có lẽ là bởi lúc trước đã có sẵn nền tảng, giờ lại thêm mấy ngày thúc đẩy. Ở một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, chỉ cần hai bọn họ đi cùng nhau, La Vực mà đi đâu thì ắt Hiểu Quả sẽ như cái đuôi nhỏ theo sau y đến đó. Không biết là vì sợ hay quen, Hiểu Quả rất ỷ lại vào La Vực, thậm chí cậu còn sẵn lòng mặc kệ chương trình TV đang xem hay trò chơi đang chơi, chỉ để có thể ở trong phạm vi có La Vực. Nếu La Vực bận việc phải đi, Hiểu Quả sẽ ngoan ngoãn chờ y về, tới giờ hai người đã hẹn, cứ một chốc là cậu lại chạy tới chăm chú nhìn đồng hồ treo tường, hoặc không sẽ bám cửa ngó ra ngoài, mãi đến khi thấy La Vực về cậu mới yên tâm được.
Cứ như vậy, ngày tập đoàn Kình Lãng ký kết hợp đồng với Kinh Khi và vườn sinh thái Lục Dã đã đến.
Hôm ấy tinh thần La Vực rất tốt, từ sớm y đã dậy ăn bữa sáng, thay âu phục. La Vực đứng trước gương chỉnh cà vạt, sau đó hài lòng quay đầu nhìn Hiểu Quả vẫn luôn ngồi một góc.
Khuôn mặt Hiểu Quả có vẻ mờ mịt, mặc dù cậu đưa mắt về phía La Vực, nhưng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986404/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.