Tới chiều La Vực mới về biệt thự. La Bảo Điệp và Dương Thi Hàm vì chờ y mà bỏ cả bữa trưa, thế nhưng từ khi bước vào cửa La Vực lại chẳng buồn liếc hai người lấy một cái.
La Bảo Điệp chú ý thấy bên cạnh La Vực có một thiếu niên độ mười bảy mười tám, dáng vẻ thanh sạch trong trẻo, nhìn qua thì không thấy có gì khác với người bình thường, cậu ta ngoan ngoãn tùy ý La Vực nắm tay dắt đi, miệng phồng lên không biết đang ăn gì.
Mắt thấy La Vực cứ thế lên lầu, La Bảo Điệp nhịn không được mở miệng.
“Ừm…”
La Vực dừng bước, quay đầu lại như thể giờ mới phát hiện nhà có khách.
“Sao lại rảnh rỗi tới đây thế?” La Vực cười hỏi.
“À, là vì… Mới qua trung thu, cho nên tôi đến thăm cậu, thuận tiện mang theo chút đồ đến. Bảo Phàm vốn tính đến cùng tôi, nhưng dạo này trường có đợt thi, nó đang bận ôn bài.” La Bảo Phàm nói, vội vàng xách đống đồ mình đặt trên sofa lên.
La Vực chỉ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, “Qua Trung thu rồi à? Đó là ngày đoàn viên phải không? Thực ra tôi chưa từng để ý đến ngày này.”
Lời này của y như nói mình chưa đoàn viên bao giờ, khiến La Bảo Điệp không khỏi có chút xấu hổ, chỉ có thể đứng đơ ra đó cười phụ họa.
“Song tôi xin nhận tâm ý của chị, lần tới nếu có cơ hội thì chúng ta gọi cả nhà tụ họp đi, cùng nhau đón trung thu.” La Vực nghiêm túc hứa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986368/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.