12.
Cuộc chiến giành ngôi vị ngày càng khốc liệt, a tỷ phải quay về để ứng phó với phu nhân của các quan viên.
A tỷ chỉ ở lại ba ngày rồi tạm biệt ta.
“Muội muội, bảo trọng.”
“Bảo trọng.” Ta rưng rưng tiễn biệt a tỷ.
Sau khi a tỷ rời đi, cuộc sống hằng ngày cứ thế trôi qua.
Ta và Lý Mịch luôn nhàn nhã, trong Yến vương phủ cũng không nhiều khách.
Mọi thứ cứ thế yên bình suốt một thời gian dài.
Mãi đến khi tuyết rơi dày đặc lần nữa, trong cung mới truyền đến tin tức.
Hoành vương tư chế vũ khí, bằng chứng rõ ràng.
Hoàng thượng trách hắn tâm tư bất chính, phế đi vị trí Hoành vương, giáng làm thứ dân và tịch thu tất cả đất phong lẫn gia sản.
Chỉ để lại Hoành vương phủ, giam cầm hắn ở đây cả đời.
Tin tức tới quá nhanh, sáng sớm lúc Phấn Đại đến báo, hai mắt ta tối sầm lại rồi hôn mê bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại, trời đã chạng vạng tối.
“A tỷ, a tỷ của ta đâu?”
“A tỷ thế nào rồi?”
Ý thức của ta còn hỗn loạn, trong đầu chỉ còn lại âm thanh đang hò hét.
A tỷ!? A tỷ đâu!?
“A Tú, rốt cuộc nàng cũng tỉnh rồi.” Lý Mịch ôm chặt ta.
“A tỷ thế nào rồi!?” Ta không thể nào suy nghĩ chuyện khác.
“Giống như Ngũ ca, phế làm thứ dân, giam cầm vĩnh viễn…” Lý Mịch không dám nhìn thẳng vào mắt ta, chàng nghẹn ngào.
Ta bất lực nức nở trong vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-tuoi-dep/3317133/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.