Một giọt mồ hôi của Salman chậm rãi lăn từ thái dương xuống cằm, nhỏ giọt.
Trong hoa viên chỉ có âm thanh dao động không ngừng của cánh côn trùng, Salman và Nhậm Dật Phi không hề nhúc nhích, mà sinh vật màu đen cao lớn kỳ dị kia cũng bất động.
Đôi con ngươi của Nhậm Dật Phi đã biến thành một màu đỏ tươi tiên diễm như bồ câu máu, trong mắt là phù văn đen đang xoay tròn.
Cách bọn họ không xa, mấy cái túi da nằm lẳng lặng dưới đất, mặt mũi các nàng đều được vẽ lên, đúng là túi da của thị nữ.
Trước mắt hai người là bốn loài sinh vật to lớn rất giống ruồi bọ.
Chúng có bốn cánh mỏng, bên ngoài sáu cái chi dài thô to là lông đen ngắn rậm rạp, trên người phủ một tầng lông mịn, chỉ là miệng chúng có hình dạng một cây châm rất dài, phía dưới là tuyến thể, mũi nhọn tiết ra rất nhiều chất lỏng.
Thứ này không khỏi làm cho người ta nhớ đến tuyến thể độc trong răng nanh của loài rắn hoang dại nào đó.
Nhậm Dật Phi và Salman không cần nghĩ cũng biết, nếu bọn họ bị cái châm này đâm xuống da thịt, chắc chắn chất lỏng kỳ dị kia sẽ bị tiêm vào người.
Có lẽ thứ này là thuốc tê làm cho thần kinh tê liệt, cũng có lẽ là chất độc làm thối rữa cơ thể, hoặc là thứ gì đó khác.
Salman nhìn chằm chằm cây châm dài đang gần trong gang tấc. Sau khi hắn có hành động dũng cảm theo phản xạ thì bây giờ cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-toi-nguy-trang-npc-trong-tro-choi-giai-ma/2689807/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.