Đỗ Nhược Ngu vừa nghe liền sững sờ. 
Người tới không có ý tốt. 
Nhưng luật sư Lâm đã đi thẳng vào vấn đề khiến Đỗ Nhược Ngu yên tâm phần nào. 
Đỗ Nhược Ngu nói người giúp việc lui đi, châm trà cho luật sư Lâm. 
Đỗ Nhược Ngu là thư kí, lúc mới nhậm chức, Sư Diệc Quang đã đặc biệt phái anh đi học lễ nghi một thời gian, trong đó có trà đạo, cho nên tuy không phải thạo nghề nhưng tư thế vẫn có. 
Luật sư Lâm tán thưởng nhìn anh. 
Đỗ Nhược Ngu cười cười, nói: “Tôi đương nhiên nhớ rõ, lúc ấy tôi còn nhìn kỹ, sau khi kết hôn không được tìm tòi nghiên cứu sự riêng tư của Sư tổng.” 
Cho nên, anh tìm tòi nghiên cứu cái gì riêng tư, nuôi thú cưng là riêng tư sao? 
Đỗ Nhược Ngu không thể hiểu được, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, ai ngờ luật sư Lâm lại không nói chuyện này, mà thay đổi đề tài. 
“Trước khi cậu tới cha Sư tổng mới vừa qua đời không lâu.” 
Cái này Đỗ Nhược Ngu biết một ít, nhưng chi tiết cũng không rõ ràng. 
Luật sư Lâm nói: “Khi đó, lão chủ tịch —— a, chính là cha Sư tổng qua đời vì bệnh, lúc còn sống để lại di chúc. Sư tổng là con một, mọi người đều cho rằng cậu ấy kế thừa di sản của lão chủ tịch là chuyện thuận ý thành chương.” 
Đỗ Nhược Ngu gật đầu. 
Chính hẳn là cũng không thuận lợi, nếu không ba năm sau anh cũng không kết hôn với Sư Diệc Quang. 
“Ai ngờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-sau-khi-ket-hon-cua-tong-tai-meo-lon/2750626/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.