Nhan Trăn ngồi trong quán trà chờ Nguyên Hoa thi xong, đây là nơi bọn họ thường xuyên tới tự học, yên tĩnh, thích hợp hẹn hò.
Cậu cúi đầu định gửi tin nhắn cho Nguyên Hoa, bỗng nhiên hai mắt tối om, người phía sau bóp họng nói: “Đoán xem là ai nào~ “
“Anh là nữ chính truyện Quỳnh Dao hả…” Hiện tại Nhan Trăn đã không còn che giấu nội tâm nữa, công khai oán giận.
Nguyên Hoa bỏ tay xuống: “Tốt xấu gì em cũng nên đoán đi chứ? Anh mất mặt lắm đó.”
Thấy tinh thần hắn cũng rất tốt, Nhan Trăn nói: “Qua cửa của ba anh rồi?”
“Không phải.” Nguyên Hoa vừa nhắc tới đã đầy một bụng tức, “Lúc thi ổng cứ đứng chỗ anh mãi, lo người ta không biết anh là con ổng hả trời.”
Nhan Trăn nói: “Quan hệ của hai người kém đến vậy à.”
“Không đến nỗi nào, nhưng anh không muốn giảng hoà, anh và ổng thực sự chả có tí tình cảm gì… cả mẹ cũng không có, nhưng bà ấy biết lấy lòng anh.”
Nhan Trăn trấn an xoa đầu hắn, Nguyên Hoa lại hỏi: “Lúc nhỏ em đã từng oán giận mẹ mình chưa?”
Hắn vẫn nhớ những lời Nhan Vận Lam đã nói về nhật ký hồi nhỏ của Nhan Trăn, mỗi khi nhớ về hắn đều tưởng tượng ra bộ dáng oan ức ngóng trông của cậu, vừa đáng yêu vừa đáng thương, khiến hắn muốn bảo vệ cậu thật tốt.
“Không đáng nói, có lẽ trước kia đã từng, nhưng hiện tại sống rất tốt, em rất thỏa mãn, cũng đã biết sự thật năm đó… Giờ nghĩ lại, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360048/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.