Tạm biệt Nguyên Hoa xong, Nhan Trăn trở về nhà, gõ cửa hồi lâu không thấy ai ra, đành phải lục tìm chìa khoá để mở.
“Mẹ?”
TV đang bật, Nhan Vận Lam ôm gối nằm trên sô pha ngủ say.
Sợ là cả tối qua đều ôm TV rồi. Nhan Trăn tắt đi, ngồi xuống cạnh bà, giũ chăn đắp cho bà để bà không bị cảm lạnh.
Cậu rất ít khi có cơ hội làm như vậy, nên rất quý trọng những hành động nhỏ thế này.
Nhan Vận Lam vùi nửa bên mặt vào gối ôm ngủ say sưa, rốt cuộc cũng khiến cậu cảm nhận được đây là một người phụ nữ đã từng trải qua tang thương mất mát, đôi mày khoé mắt đều lắng đọng mệt mỏi theo năm tháng.
Bà từ chức ở liên minh, có phải cũng bởi vì mệt mỏi không?
Chính vào lúc này, Lý Huyền Tĩnh vừa ngáp vừa xuyên tường bước vào, xoa xoa bả vai nhức mỏi: “Ôi… xuyên tường bê tông khó chịu dã man.”
Nhan Trăn: “…”
Lý Huyền Tĩnh: “Ấy, Trăn Trăn về rồi.”
“Xuỵt —— đạo trưởng nhỏ tiếng thôi, mẹ cháu đang ngủ.”
“Không sao đâu, chị ấy đã ngủ thì trời có rơi mưa dao cũng không tỉnh.” Lý Huyền Tĩnh nói, “Tôi đi ngủ bù đây, cháu ăn sáng chưa?”
“Rồi ạ.”
Lý Huyền Tĩnh thất vọng nói: “Ôi, vốn còn muốn cháu làm cơm sáng đó, cả tối hôm qua cũng để bụng đói rồi.”
Nhan Trăn: “… Cháu làm cho.”
“Được.” Lý Huyền Tĩnh chỉ chờ câu này, lảo đảo nằm phịch xuống một bên sô pha, nhanh chóng ngủ say như chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360044/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.