Chuyện của Hạng Ngọc Loan đã xong, Lý Huyền Tĩnh cũng phải từ biệt. Hắn đã trộm lười biếng khá lâu, nhận được báo cáo vụ án khu Hoa Đông trước kia đang kéo ra rất nhiều vấn đề nên đành phải trở về dọn dẹp hỗn loạn.
Hạng Ngọc Loan cũng được giao việc, nhận một lớp nghiên cứu sinh có chín sinh viên, phải về H đại trước.
Hi Dương đương nhiên sẽ theo hắn, Nhan Vận Lam cảm thán: “Sợ là sau này muốn bắt Hi Dương về nấu cơm cũng khó.”
Đuôi cáo của bà cuối cùng cũng lộ ra, Nhan Trăn nói: “Mẹ, hay mẹ thuê anh ấy về làm quản gia đi?”
“Ý kiến không tồi.” Hai mắt Nhan Vận Lam sáng ngời, “Dương Dương tới nhà chị đi! Chị sẽ trả tiền lương cho chú!”
Nhan Trăn: “…”
Mà nghĩ lại, nhà Hạng Ngọc Loan ở gần trường hơn, như vậy cậu có thể qua ăn chùa được, bèn sửa lại lời: “Hay là thôi đi, ngày nào cũng chạy tới chạy lui rất mệt đi?”
Nhan Vận Lam nói: “Muốn cướp Dương Dương của mẹ thì cứ nói thẳng.”
Nhan Trăn: “Con chỉ suy nghĩ vì anh ấy thôi, chứ mẹ toàn bắt nạt người ta hoài ấy.”
“Mẹ bắt nạt lúc nào? Tình cảm chị em của hai ta rất tốt đấy!”
Nhan Trăn không đỡ được dáng vẻ đanh đá của mẹ mình, nghĩ thầm bọn họ cũng là tình mẹ con thủy tinh dễ vỡ thôi.
Nhan Trăn hỏi Nguyên Hoa muốn về luôn không, Nguyên Hoa nói mình thích nơi này, muốn ở thêm mấy ngày.
Nguyên Hoa là thanh niên thành phố đúng nghĩa, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360030/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.