Nhan Trăn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm nhưng lại không nói rõ được, chỉ đành an ủi tượng trưng Hộ Hồng Triết mấy câu.
Nói thật, đã đến bước đường này rồi mà Hộ Hồng Triết vẫn chưa hết hi vọng, cũng khiến Nhan Trăn thấy kinh ngạc.
Có lẽ cậu phải nói sự thật cho Hộ Hồng Triết thôi.
“Tiểu Triết.” Nhan Trăn suy nghĩ rất lâu, cuối cùng ra quyết định, “Đợi khi nào cậu đi chơi về, chúng ta nói chuyện chút nhé.”
Cậu không đến trường ngay mà cùng mẹ về nhà trước. Nhan Vận Lam lôi ra một chồng sách, rút ra mấy quyển sổ ghi chép đã ố vàng, bên trong viết đầy chữ, nét chữ gọn gàng, còn vẽ cả biểu đồ.
“Mẹ à, không ngờ lúc trẻ mẹ còn là học sinh ưu tú đó.” Nhan Trăn cảm khái, ghi chép thế này tỉ mỉ hơn gấp mấy lần vở viết bài trên lớp của cậu.
“Đương nhiên rồi, nếu năm đó không lựa chọn làm một bà nội trờ toàn năng…”
Mắt thấy bà lại sắp dông dài khoác lác, Nhan Trăn vội vàng ra chỉ bừa một chỗ: “Đây có ý gì ạ?”
Nhan Vận Lam liếc một cái: “À, cái này mẹ quên mất tiêu rồi, con chờ mẹ ngẫm lại cái nhé.”
Nhan Trăn: “…”
Loại pháp thuật dự đoán không thời gian này khó hiểu hơn loại pháp thuật bình thường rất nhiều.
Nhan Trăn nhìn mấy lần đã hoa mắt chóng mặt, đúng là không nên gáy quá sớm mà.
“Cứ học bước một thôi, đâu thể ăn một bữa là thành người mập, nếu chúng ta đoán không sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359987/quyen-3-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.