***
Chân Nguyên Bạch đã chuẩn bị sẵn tâm lý vứt bỏ điện thoại đi rồi.
Sau đó cậu lại phát hiện, Thời Bất Phàm đối xử với bạn của mình đúng là rất rất tốt, hắn thậm chí còn cười một cái: "Sao vậy? Tôi làm gì khiến cậu khó chịu à?"
Thời Bất Phàm đúng là người tốt mà.
Chân Nguyên Bạch càng tiếp xúc càng cảm thấy, con người hắn không hề xấu, cậu nói như thế mà Thời Bất Phàm cũng không nói sẽ đánh cậu, Chân Nguyên Bạch cũng ngại làm quá quyết liệt, liền nói: "Tôi nói đùa với cậu thôi."
Thời Bất Phàm không cảm thấy cậu đang nói đùa, hắn gật gật đầu, hỏi: "Làm xong bài tập chưa? Có muốn chơi game cùng nhau không?"
"Tôi không chơi game."
"Tôi dạy cậu chơi."
Chân Nguyên Bạch mím môi, lại nhớ tới lời của ba mẹ, nói với hắn: "Tôi không học."
Thời Bất Phàm đưa một tay ra gối sau đầu, nói: "Tại sao?"
"Không muốn học."
Cậu cảm thấy những lời ba mẹ nói cũng không phải không có đạo lý, thói hư tật xấu của Thời Bất Phàm có thể sẽ ảnh hưởng đến cậu, cậu nói: "Nếu không có việc gì nữa thì tôi cúp máy đây."
"Cậu định làm gì?"
"Tôi muốn tắm rửa, sau đó đi ngủ."
"Tôi muốn nhìn cậu tắm, nhìn cậu đi ngủ."
"..." Chân Nguyên Bạch trực tiếp tắt luôn điện thoại, ở trong lòng mắng hắn không biết bao nhiêu lần, đúng là đầu óc có bệnh mà.
Đã vào tháng mười một rồi, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, sáng sớm Chân Nguyên Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-cung-giao-thao-mat-tri-nho-gia-vo-yeu-duong/2866471/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.