Bọn họ đang định đi về phía khu dạy học, thì phía sau bỗng truyền đến giọng nói: "Thời ca, cậu..."
Khâu Tinh còn chưa nói hết câu, Thời Bất Phàm đã bay cả người lên đá sang một chân, Khâu Tinh không kịp đề phòng ăn một đá hơi lảo đảo, lập tức khóc gào bỏ trốn: "Tôi sai rồi! Tôi sai rồi!!"
Thời Bất Phàm cầm cặp sách quay mặt, Minh Mạch với Diệp Liêm đồng thời lùi về sau, "Đừng, đừng dọa chị dâu nhỏ chứ."
Chân Nguyên Bạch đi đến, đưa tay ra, Thời Bất Phàm hiểu ý ngay, đưa cặp cho cậu, Chân Nguyên Bạch không nói gì ôm cặp sách tránh ra chỗ khác.
Dám cười nhạo cậu à, bọn họ rất đáng bị Thời Bất Phàm đánh.
Thời Bất Phàm nói muốn đánh ai đến khóc thì đối phương không thể không khóc, sau khi Chân Nguyên Bạch đi cất cặp xong quay lại sân thể dục, vành mắt mấy thiếu niên kia ai cũng đỏ hoe cả, Thời Bất Phàm đeo khăn đỏ đang lạnh mặt nhìn chằm chằm bọn họ sám hối.
Chân Nguyên Bạch nghĩ, lưu manh vẫn là lưu manh, đeo khăn đỏ lên thì vẫn là lưu manh thôi, cậu không nhịn được cười, kết quả bị Thời Bất Phàm liếc mắt một cái nhìn thấy: "Đến đây nào."
Chờ Chân Nguyên Bạch đi đến nơi, hắn chỉ Diệp Liêm: "Cậu lên trước đi, xin lỗi."
Chân Nguyên Bạch muốn nói bỏ qua đi, nhưng cậu nhớ đến ngày hôm qua bản thân xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái hố chui xuống thì mạnh mẽ nuốt hết lời định nói xuống, vững vàng nghe ba người kia khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-cung-giao-thao-mat-tri-nho-gia-vo-yeu-duong/2866418/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.