Edit: Mimi - Beta: Chi
****
Hàm Sênh bị đánh thức, thình lình mở to mắt. Khi màn giường bị Trạm Trinh vén lên một cách thô bạo, hắn như chợt ý thức được điều gì, vội vàng kéo chăn theo bản năng, nhịp tim cũng bắt đầu tăng tốc.
Trạm Trinh đen mặt, hung hăng nhìn chằm chằm Trạm Nhân. Hắn siết chặt chuôi đao, cuối cùng tra nó vào trong vỏ. Bấy giờ Trạm Nhân mới run rẩy ngẩng đầu nhìn hắn. Nàng mếu máo, nước mắt lưng tròng: "Ta chỉ muốn trò chuyện với tẩu tẩu thôi, không có ý gì cả."
Trạm Trinh nén giận, nói: "Ra ngoài."
Dứt lời, hắn xoay người đi ra trước. Trạm Nhân rụt cổ, cun cút bám theo như con chuột nhỏ. Hàm Thương nhìn màn giường, khẽ gọi: "Sênh Nhi?"
"Ta không sao." Trong giường, Hàm Sênh chống tay ngồi dậy, tự mặc áo lót, lại nói: "Trạm Nhân không hiểu chuyện, để Trạm Trinh dạy dỗ một lần cũng là chuyện tốt."
Hàm Thương nghe tiếng xột xoạt bên trong, đảo mắt quanh phòng một lượt. Khi thấy thùng nước, hắn thoáng đè nén lo lắng trong lòng, quay đầu lại, nói: "Ta về phòng trước."
Có tiếng bước chân rời đi. Hàm Sênh vén nhẹ màn giường lên, chờ thêm một lát mới bước xuống giường.
Dường như Trạm Nhân đã biết lỗi, Trạm Trinh mắng mỏ thế nào cũng không cãi lại, ngoan ngoãn cúi đầu lắng nghe, chỉ không biết có thật sự để trong lòng hay không.
"Ngươi lớn như vậy rồi, cũng sắp đến tuổi thành thân, tại sao cứ luôn phá phách nghịch ngợm như vậy hả? Ngươi tưởng ai cũng dung túng ngươi như phụ mẫu hay sao?"
"... Ta... tẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809410/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.