Edit: Mimi - Beta: Chi
****
Hơi thở của Trạm Trinh phả vào bên tai, Hàm Sênh không khỏi cảm thấy tê tê ngứa ngứa, mảng da ngay sau lỗ tai cũng nổi một lớp da gà.
Hàm Sênh khẽ rụt đầu, tim đập nhanh hơn, lại cố tình vươn tay đẩy hắn ra: "Không được làm nũng."
Trạm Trinh cười ra thành tiếng, vẫn phả từng luồng hơi nóng vào tai của người kia, nói: "Ngươi cũng có thể làm nũng với cô gia."
"Ngươi thật đáng ghét." Dứt lời, Hàm Sênh trượt xuống khỏi vòng tay Trạm Trinh, vươn tay chỉnh lại xiêm y của mình. Trạm Trinh dán tới ôm chặt eo hắn như trẻ sinh đôi, dụ dỗ: "Làm chút đi, Sênh Nhi ngoan, cô gia sẽ nhẹ nhàng..."
"Không được." Hàm Sênh lườm người nọ: "Nếu để ca ca biết, nhất định ca ca sẽ cảm thấy ngươi lúc nào cũng nghĩ tới ba cái chuyện này, ca ca sẽ nghĩ ngươi không yêu thương trân trọng ta, cuối cùng sẽ càng thêm lo lắng."
"Sao có thể nghĩ như vậy được." Trạm Trinh sửa lại cho đúng: "Vì yêu ngươi nên cô gia mới muốn ngươi. Huống hồ ai có nương tử xinh đẹp như ngươi mà lại không muốn đụng chạm?"
"Tóm lại, trước mặt ca ca, ngươi phải giả vờ đứng đắn đàng hoàng, nội hàm đáng tin một chút."
Trạm Trinh trầm ngâm một lát, lại nói: "Sáng mai đoàn sứ giả sẽ vào kinh, hay ngươi về phủ với cô gia đi, đã thống nhất rồi mà."
"Thống nhất rồi." Hàm Sênh hỏi: "Lần này ngươi đi, có phát hiện ai nhắm vào ca ca không?"
"Không nói cho ngươi."
"..."
"Đây cũng có thể coi là chuyện quốc gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809409/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.