Xuân về hoa nở cuối tháng tư, Mạc Tố Viện gọi điện đến, thanh âm bà vẫn như trước đầy tràn sức sống lan ra bốn phía.
“Dạo này có bận không?” Mạc Tố Viện dường như đang ở phòng trà, Quý Khâm Dương có thể nghe được nhạc nền bài “Một đoá nhài đẹp xinh”, “Con đó, chẳng chịu về nhà, lại còn gửi tiền nữa chứ, nhà có thiếu tiền đâu mà gửi.”
Quý Khâm Dương bật cười: “Qua đợt bận bịu này con sẽ về.”
Mạc Tố Viện tỏ vẻ không vui: “Về làm gì, đừng có về, bố mẹ đến thăm con luôn cho nhanh.”
Quý Khâm Dương sửng sốt: “Mẹ với bố… đến Bắc Kinh?”
“Đúng vậy.” Mạc Tố Viện ngữ khí thoải mái, “Bố mẹ đặt vé máy bay cuối tuần này rồi, lúc đến nơi sẽ tìm con chơi vài ngày. Đúng rồi, Tạ Mạnh còn ở chung với con không? Mang cho hai đứa ít trà bích loa mới hái.”
Quý Khâm Dương: “…”
Tạ Mạnh khom người lấy quần áo trong máy giặt ra, đem phơi xong từng chiếc, cậu duỗi hai tay, bờ cong xương vai tuyệt đẹp giãn căng. Tạ Mạnh không ngoảnh lại, bình tĩnh hỏi: “Bố mẹ anh đến, có cần em ra ngoài ở không?”
Quý Khâm Dương tựa người vào cửa ban công, một chân dậm dậm trên đất: “Em định ở đâu?”
Tạ Mạnh nhìn hắn một cái.
Quý Khâm Dương cười lắc đầu: “Em thật là.” Hắn muốn đi lấy quần áo ướt, lại bị Tạ Mạnh nhẹ nhàng ngăn.
“Đừng động vào.” Tạ Mạnh nói, “Để em lấy cho.”
Quý Khâm Dương giữ tay cậu: “Suy nghĩ nhiều, lại khép kín, em không vui thì phải nói ra để anh biết chứ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-qua/1216547/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.