Trước kỳ nghỉ đông, Mạc Tố Viện gọi điện thoại cho Quý Khâm Dương, thanh âm mẹ hắn bên kia đầu dây vẫn đầy sức sống như trước.
“Mua vé máy bay rồi chứ?” Mạc Tố Viện cười hỏi, “Năm mới có đưa bạn gái về không?”
Quý Khâm Dương đang thu dọn va li, kẹp điện thoại trên bả vai: “Con đưa bạn trai về, ok?”
Mạc Tố Viện cười ha ha: “Hồi Trung học con chẳng có cậu ‘bạn trai’ Tạ Mạnh rồi còn gì? Lần này vẫn là thằng bé hả?”
“Vâng.” Quý Khâm Dương cũng cười, “Con đưa cậu ấy về cùng đón năm mới nhé?”
“Đưa về đi đưa về đi.” Mạc Tố Viện chỉ nghĩ hắn đang nói đùa, “Về đây mẹ cho lì xì.”
Tạ Mạnh cùng gia đình dạy kèm thanh toán xong tiền lương, bố mẹ Hứa Thiệu Hoà rất hài lòng về cậu, nếu không có gì bất ngờ thì kỳ sau hẳn sẽ còn mời cậu dạy nữa.
“Mạnh Mạnh anh không đón tết ở Bắc Kinh sao?” Hứa Thiệu Hoà nhất quyết đòi tiễn cậu ra tận cổng khu nhà, “Trong nhà anh chỉ còn một mình anh mà?”
Tạ Mạnh ngồi xổm xuống đi giầy. Nam sinh học năm ba Trung học cơ sở dậy thì quá tốt, rất nhanh đã cao chạm ngưỡng 180, cậu phải ngẩng đầu lên mới có thể nói chuyện được với đối phương: “Anh có thể ăn tết với nhà bạn ở quê, em làm tốt bài tập anh giao đi, khai giảng anh kiểm tra đó.”
“…” Hứa Thiệu Hoà chẳng mấy vui vẻ nói, “Anh lải nhải còn nhiều hơn thầy giáo tụi em nữa.”
Tạ Mạnh dở khóc dở cười, đành bảo: “Vậy năm mới chơi vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-qua/1216535/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.