Lục Hòa đi đến phòng trà, pha cho mình một cốc nước lạnh.
Mặc dù trong văn phòng có sưởi, nhưng nước lạnh vừa vào họng, cảm giác lạnh buốt như băng vẫn khiến cả người Lục Hòa rùng mình một cái.
Tuy vậy, hiệu quả của nước lạnh cũng rất rõ ràng. Cái lạnh buốt ấy tựa hồ cũng đã làm đóng băng cả một phần cảm giác nào đó trong người cậu.
Ngay sau đó, cậu rốt cuộc cũng từ từ trấn định lại được thứ cảm xúc đang nóng bức không thể gọi tên vừa rồi khi còn ở trong văn phòng kia.
Cái loại cảm xúc đó thật sự quá đáng sợ. Lục Hòa lần đầu tiên phát hiện thì ra mình còn có thể sinh ra loại phản ứng mãnh liệt đến vậy.
Cậu đứng yên trong phòng trà một lúc lâu, đợi đến khi bản thân cảm thấy trạng thái gần như đã trở lại bình thường mới định rời đi.
Chỉ là vừa bước ra chưa được mấy bước, ngoài phòng trà liền có người tiến vào.
Thấy rõ người đến là Lan tỷ, Lục Hòa lập tức khựng lại.
"Tiểu Hòa, mười mấy phút trước chị đã thấy em vào phòng trà rồi đấy." Lan tỷ cầm theo ly sứ bước vào, nhìn cậu chớp mắt mà trêu ghẹo, "Sao vậy? Ở trong này lâu như thế, chị còn tưởng là em đã ngủ gật trong đây rồi cơ."
Lục Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm: "Giờ này mà em còn ngủ được thì mới là lạ......"
Nhưng Lan tỷ không nghe thấy, lại hỏi tiếp: "Làm gì đấy? Vào phòng trà trốn việc à?"
"Nơi này còn có camera đấy nhé, mà em lại làm việc trong văn phòng giám đốc, trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683358/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.