Tôi không còn được nhìn thấy bé cún nhà tôi vui mừng mỗi khi tôi trở về nhà nữa, mà mỗi lần thấy tôi, nó cong vổng cái mông nó lên, xoay đít về phía tôi, ngoáy ngoáy cái đuôi còn lông như muốn nói với tôi rằng: “Thằng chó, mày xem mày đã làm gì bố này.”
_______
-Hôm nay tập trung mà làm nghiêm túc đi, tao thật sự không đủ kiên nhẫn đâu đấy.
Tôi nghiến răng kèn kẹt nhìn thằng chó Quân và con mắm Gia Bảo đang móc mũi nhìn tôi. Rồi cả hai đứa lên tiếng “yes” rõ to. Chúng tôi vác nhau xuống vườn đón gió đón nắng, con cún nhà tôi vừa thấy băng nhóm chúng tôi đã vội cụp đuôi chạy trốn, chả thèm sủa một lời.
Nhờ vậy mà ngày hôm đó chúng tôi khá nghiêm túc cho đến khi có tiếng “gừ gừ gâu gâu” vang lên.
Chúng tôi nhìn lại, à, con chó nhà hàng xóm đang đưa cái mõm dài của nó qua cái tường rào, sủa chí chóe.
-Thôi kệ nó, nó hết sủa giờ ấy mà.
-Gâu gâu gâu…
-Mày chắc là ổn chứ? –Thằng Quân ngước lên.
-Gấu gấu gấu…
-Ừ, nó ngừng sủa bây giờ đó…
-Gẩu gấu gầu gầu!
-Con chó! Mày im đi cho tao!!!
-GÂU GÂU GÂU!
-GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU GÂU! –Con mắm Gia Bảo lồng dậy gào lên. Nó nhìn sang thấy gương mặt kinh hãi của tôi bèn nói thêm -Mày bị ngu à, nó không hiểu tiếng người đâu, nên ta phải sủa lại nó cho nó sợ.
-A, đúng đúng, chính là thế. –Thằng Quân trưng ra bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-kia-nhich-mong-qua/2458677/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.