Chap này viết thô, nhưng sr em đang mệt viết vội, ai quan tâm thì thông cảm.
Đến giờ ra về thì bình thường, chợt nhớ ra một việc.
"Vào thăm mẹ bạn đi"
-....
"Mình muốn gặp thôi"
- Ừm, mình cũng muốn thăm mẹ.
Đi vào thăm mẹ Yến, muốn gặp thử thôi, một người phụ nữ mạnh mẽ của một cô bé cũng mạnh mẽ.
Vào đến nơi thì là một cô với vẻ mặt khá hiền lành phúc hậu, nhưng có nét chịu đựng lao động. Và nhìn rất quen, chắc chắn là từng gặp rồi. Và chắc cô ấy cũng vậy, định nói gì đó khi thấy mình nhưng Yến đã giới thiệu trước.
- Mẹ, đây là Phát, bạn của con.
- Ừ. Lâu lắm mới thấy con khoe bạn với mẹ đó.
- Chào con.
- Bạn ý không nói được ạ.
- Ừ.
- Mẹ với Phát ở đây nhé, con đi mua cháo.
Yến đi khỏi.
- Con chào cô Vân.
- Vậy đúng là con rồi Phong.
- 3 năm rồi cô nhỉ? Chuyện nhà cô....
- Yến nó kể ư? Nó từ khi....
- Một năm trước con có nghe bố mẹ vào đây tìm cô chú nhưng không được.
- Trước đây cô chú đã chịu nhiều ơn từ bố mẹ con rồi, với lại.....
- Cô đừng nói vậy, ba mẹ con với cô chú như vậy mà.
- Ừ, họ với cô chú là bạn tốt lắm, họ giúp cô chú quá nhiều, nhưng cô thấy xấu hổ không dám gặp bố mẹ con.
- Bố mẹ con vẫn mong tin cô lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567587/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.