Tôi là người bước sau cùng, nhưng vừa bước lên cửa thì.
- Cô ấy xinh thật đấy, bảo sao anh yêu cô ấy như vậy.
- Vẻ bên ngoài đâu tồn tại mãi. Tôi yêu con người của cô ấy chứ đâu phải vẻ bên ngoài.
- Vậy con người em có gì không tốt?
- Cô rất tốt, nhưng không phải là với tôi.
- Chỉ vì một số chuyện đó ư?
- Cô nghĩ tôi là kẻ thù dai vậy à?
- Anh tin mình chọn đúng?
- Tôi không tin, tôi chắc chắn vậy.
- Nó có như với Ngọc?
- Quá khứ.
- Và em cũng chỉ là quá khứ?
- Có lẽ và có thể là một phần trong tương lai. Làm bạn nếu có thể
- Khi Nhi là quá khứ?
- Không bao giờ đâu.
- Đâu ai nói trước được điều gì.
- Quá khứ đã qua, hiện tại đang diễn ra. Còn tương lai là do ta vẽ lên.
- Cho em một phần trong bức tranh đó.
- Xin lỗi, nhưng phần chính của bức tranh đó đã có nhân vật rồi.
- Chỉ có Nhi thôi sao?
- Không nếu cô chịu làm bạn.
- Bạn ư? Em không chấp nhận được.
- Tuỳ cô.
Hơi bực thật, nhưng bước vào nhà vẫn phải tỏ ra bình thường. Vẫn ông bà già nhỏ tuýp ở đó cùng ông già tôi và anh L.
- Con chào bố, cháu chào cô chú.
- Ừ chào cháu.
- Con zai chịu về với lão già này rồi hả?
- Mới một thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567536/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.