Thời gian sau mọi việc lại trở lại bình thường, không có sự việc gì quan trọng cả. Thoáng chốc đã đến tết âm lịch rồi. Hôm nay bắt đầu nghỉ tết. Đáng nhẽ theo dự kiến thì hôm nay mới là ngày tôi phải xa em. Nhưng ngày ấy đã xảy ra được hơn tháng nay rồi.
Làm gì bây giờ nhỉ? Về quê với hai sếp? Không, tết ở nhà chưa bao giờ thực sự vui vì họ dành thời gian chủ yếu cho bạn làm ăn rồi. Còn ở đây, chẳng nhẽ một mình đón tết?
Đang chưa biết sẽ sao thì có điện thoại, là Nhi.
- Ck hả?
- Không, ông hàng xóm này.
- Hứ. Đấm chết giờ.
- Đang muốn được vk đấm đây.
- Vậy mở cửa đi, vk có bất ngờ cho ck.
- Đừng đùa nha, đang nhớ vk mà buồn thối ruột đây.
- Cứ ra đi mà.
Và tôi ra mở cửa, thực sự đó là em. Người con gái của tôi. Em chắc cũng giống tôi nhỉ? Em nhào vào ôm tôi. Hai đứa hâm lại cứ như vậy ôm nhau mãi một lúc.
- Ck ơiiiii. Vk nhớ ck lắm lắm
- Thế tưởng tôi không nhớ chắc?
- Hì.
- Sao vk ở đây?
- Vk ở đây hông được à? Hay ck hông thích?
- Không được, tôi đang nhớ Nhi của tôi, cô ra đi.
- Hứ nãy ôm người ta.
- Ai ôm trước hả?
- Ckkk hấpppppppp.
- Ừm, mà nhớ ck quá trốn về đây hả?
- Vk về quê nội đón tết này mà.
- Vk lại đi một mình hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-he-cua-em/2567534/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.