Sau câu nói đó, tôi đẩy em rồi phó mặc cho dòng nước cuốn trôi
-"Sống tốt nhé em, anh yêu em"
Nhưng có một bàn tay kéo tôi lên
-"Thần chết ông kéo tôi sớm vậy, thế cũng may, chết chẳng phải đau đớn gì"
Nhưng tôi dần dần nổi lên. Là Rose chứ chẳng phải thần chết
-"Dù thế nào em cũng chẳng buông tay anh ra đâu" - Con bé hét to
-"Em thật là ngốc" - Tôi thầm nghĩ
Tôi chẳng nói gì dùng chút sức lực cuối cùng kéo con bé theo.
-"Lặn xuống" - Tôi hét
Tôi và con bé lặn xuống đại dương. Tôi có đọc trong sách, khi lặn xuống sẽ tránh được những con sóng quật ta ra xa
Nỗ lực và nỗ lực. Chúng tôi đã đến được chỗ nước nông
-"Chúng ta sống rồi" - Con bé em tôi
-"Đúng vậy"
Chúng tôi đi thẳng lên bờ. Nằm xuống bãi biển thở phào nhẹ nhỏm.
Tôi kéo con bé vào lòng, nhìn lên bầu trời đầy sao thầm nghĩ:
-"Em yêu à. Giờ hãy đón lấy anh trong vòng tay âu yếm của anh, hôn anh dưới hàng vạn vì sao tinh tú. Ngã đầu em trên trước ngực anh, anh sẽ thổ lộ hết những điều anh đang cất dấu rằng ta có thể tìm được tình yêu ngay nơi đây"
Đang suy nghĩ con bé hỏi tôi
-"Anh thấy thế nào khi vừa chết đi sống lại"
-"Anh hả? Tất nhiên là vui rồi, chúng ta sẽ chẳng xa nhau. Mà anh hỏi này"
-"Sao anh?" - Con bé ngước lên
-"Lúc nãy sao em ngốc thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-giup-viec-va-co-chu-nho/2192769/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.