Tôi và em đi dạo dưới ánh trăng ngà, lãn mạn, cánh đồng lúa thơm ngào ngạt của những ngày trổ bông
Bỗng chốc em biến mất để tôi một mình lẽ loi nơi đây...
Chợt tỉnh giấc, em vẫn nằm cạnh đây
Cảm ơn trời đã ban cô ấy cho tôi. Tôi sẽ không để đánh mất cô ấy đâu
Khi bạn để cô ấy đi bạn mới biết bạn yêu cô ấy nhường nào. Ngày xưa, tưởng chừng Hoàng Vi chỉ là một cô em gái bên cạnh, nhưng khi cô ấy đi tôi mới biết trống vắng nhường nào. Một tháng sau đó sống trong nhung nhớ
Tôi chấp nhập, mình đa tình, biết làm sao được. Họ đều chiếm một vị trí quan trọng trong lòng tôi
Tôi ôm Rose từ phía sau, hít hà hương hoa hồng sau gáy cô ấy
-"Thật sự, anh không thế tưởng tượng ra cảnh mình xa nhau đâu. Rose, xin em đó, đừng bao giờ xa anh nhé. Je t'aime" - Tôi thì thầm nhỏ
Buổi sớm nắng mai, tiếng gà gáy đánh thức tôi lần nữa. Rose vẫn say giấc
Tôi rón rén nhẹ nhàng tránh gây Rose tỉnh giấc. Vừa bước xuống Rose đã ngồi dậy
-"Anh làm em thức giấc à?"
-"Không. Cõng em đi" - Rose dơ hai tay ra hiệu tôi bế con bé
Đáng yêu quá, tôi lại gần ẵm con bé lên tay bước vào phòng vệ sinh.
Trét sẵn kem ra bàn chải đưa cho con bé
-"Anh làm luôn đi"
Đến khổ con bé này
-"Há miệng ra nào"
Vệ sinh xong xuôi cho con bé xong tôi ẵm nó ra giường rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-giup-viec-va-co-chu-nho/2192744/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.