Sáng hôm sau, Hiroshi thức dậy như chưa hề có chuyện gì xảy ra, bỗng mũi cậu ngửi được một mùi thơm thoang thoảng từ đâu đó trong bếp, Hiroshi vội nhảy xuống giường chạy ra bếp, đập vào mắt cậu là hình ảnh Hiroshi đang chuẩn bị bữa sáng.
“Bất ngờ thật đó, mới sáng dậy mà tôi đã có ngay đồ ăn nóng hổi rồi” Hiroshi ngáp ngủ nói
Roshita vẫn còn loay hoay trong bếp vội cất lời:
“Cậu đánh răng, rửa mặt đi rồi ra ăn sáng”
Hiroshi lê cái thân xác mệt mỏi ấy vào trong nhà vệ sinh, cậu đưa mắt lên nhìn vào gương rồi hốt hoảng la lên
“Aaaaaaa, ai đây”
Quầng thâm mắt thì vừa đen vừa sâu đã vậy mắt cậu còn đỏ ửng cả lên cứ như vừa chét ớt vào vậy, gương mặt đầy phờ phạt như chẳng có sức sống gì cả. Vệ sinh cá nhân xong cậu bước ra khỏi nhà vệ sinh với vẻ chán nản.
Thấy vậy Roshita vội hỏi:
“Lại chuyện gì nữa sao, trong cậu tràn đây sức sống quá nhỉ!”
Hiroshi ngẩng mặt lên bày ra vẻ khó chịu với Roshita, sau đó cậu kéo ghế ra rồi ngồi xuống. Lúc này, Roshira cũng vừa kịp dọn đồ ăn sáng ra hết.
Hiroshi mở lời:
“Cứ để đồ đó đi đã, ngồi xuống ăn trước đi”
Roshita có hơi bất ngờ:
“Trăm năm mới có một lần được vậy, tôi xin tuân lệnh ngay ạ”
Hai người cùng ngồi ăn với nhau trong một không khí yên tĩnh và chẳng hề có một cuộc hội thoại nào xảy ra. Bỗng chợt Hiroshi nhớ ra gì đó, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-5-mua-ha-anh-va-em/3594409/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.