Trong lúc chờ đợi ông nội sinh hoạt cùng những người bạn mới, Roshita cũng tranh thủ lăm le nói chuyện với bác chủ tiệm. Hỏi ra mới biết bác tên là Fushima - tiệm cũng được bác mở gần 1 năm. Bỗng Roshita nghiêng đầu thắc mắc:
“Dạ cho phép con hỏi thăm sao bác không thuê thêm nhân viên vậy ạ, một mình bác quán xuyến hết việc ở tiệm ạ?”
Bác Fushima ôn tồn đáp lại: “Ừ cháu”
Ngập ngừng một lúc Roshita cũng tiếp tục mở lời: “Từng tuổi này rồi sao bác không nghỉ ngơi cho nhẹ vậy người ạ? ”
Bác Fushima im lặng hồi lâu: “À thì………….”
_____________________
Quán của bác Fushima thông thường sẽ đóng cửa vào lúc 6 giờ, một cái khung giờ lưng chừng giữa chiều và tối, khi mà đèn đường bắt đầu được bật lên còn quang cảnh xung quanh thì chưa bị bao trùm hẳn bởi một màu đen của trời, sở dĩ bác chọn đóng cửa cái giờ ấy là để các cụ mau về nhà, kẻo lỡ trời lại tối quá, con cháu vừa lo, mà các cụ đi đường về cũng vừa nguy hiểm.
Nằm gọn ở trong một con hẻm chẳng có gì sầm uất ở Tokyo, tiệm chỉ có duy nhất bác là túc trực từ 10 giờ sáng tới 6 giờ tối, một mình quán xuyến bao nhiêu việc nhưng trái lại bác chẳng hề than phiền mà lại vô cùng tận hưởng quãng thời gian được làm việc ở tiệm, bác cắm mặt vào tiệm cả tuần, dường như những ngày nghỉ lễ cũng chẳng chịu ngơi tay, bởi có lần bác từng chia sẻ với Hiroshi như thế này:
“Bác phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-5-mua-ha-anh-va-em/3594403/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.