Từ đó mới khiến hắn ta nghi ngờ có sự tồn tại của vu y ở trong doanh trại.
Vì vậy, hắn ta tìm Triệu Khương Lan qua đó, không lẽ là hy vọng Triệu Khương Lan có thể thay đổi doanh trại, đứng về phe của hắn ta, đối đầu với chính mình?
Nếu mà như vậy thật, thì có lẽ Liên Tư Thành sẽ không vội mà ra tay tàn bạo với Triệu Khương Lan đâu.
Đây là những gì mà trước mắt Mộ Dung Bắc Uyên có thể suy nghĩ tới, là ý nghĩ an ủi bản thân nhất.
Giang Dương có chút nghiêm trọng nói: “Điện hạ, Triệu công tử hình như có để lại cho người một bức thư, người xem thử đi.”
Mộ Dung Bắc Uyên quay đầu đi vào trong lều doanh, hắn tìm thấy bức thư trong quyển sách mà bản thân thường xem.
“Cách nhau ngàn dặm, vầng trăng này…”
Bởi vậy Triệu Khương Lan đã đoán trước được, bản thân lần này đi có thể sẽ bị người ta bắt đi, nhưng nàng ấy vẫn cứ đi.
Chỉ vì nàng ấy sợ nếu mình không đi thì quận chúa Minh Châu sẽ mất mạng, sợ lòng quân dao động, sau đó là hỗn loạn.
Còn vì nàng ấy bảo quận chúa Minh Châu đi mua thuốc mà cảm thấy tự trách, nhưng xuất phát điểm của nàng là muốn nhanh chóng cứu người, muốn để cho những binh lính bị bỏng nhanh chóng hồi phục.
Từ đầu chí cuối, nàng không có bất kỳ lỗi lầm gì, nhưng đã gánh hết tất cả trách nhiệm.
Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt lá thư ở trong tay, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn đánh mất Khương Lan. Nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139477/chuong-1674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.