May là Chu Khiết nghe nói Tần Khâm ở chỗ Mộ Dung Bắc Hải, đến cứu nguy cho hắn kịp lúc.
“Tần đại nhân, vừa nãy ta đi qua cửa chính, hình như nhìn thấy thị vệ của Vương phủ và một ngự lâm quân nào đó xảy ra xung đột, hay là chúng ta cùng đi xem sao.
Sau đó Tần Khâm đứng dậy rời đi.
Mộ Dung Bắc Hải thở nhẹ ra một hơi, đợi hắn lấy được gậy chống, khó khăn đi về phía bàn ăn. Ai mà ngờ được Tần Khâm sẽ đi rồi còn quay lại chứ
Đến cả Chu Khiết cũng chưa phản ứng kịp, vốn là hai người sóng vai cùng đi.
Nào biết Tần Khâm dường như cảm thấy bất thường, cực kỳ sắc bén quay trở lại.
Bước chân của hắn ta nhẹ nhàng, đến cả Mộ Dung Bắc Hải người có thính lực rất tốt cũng không nghe thấy.
Chu Khiết mở to hai mắt muốn đuổi theo, thì đã không kịp rồi. Tần Khâm đẩy cửa ra ngay lập tức, thì nhìn thấy “Thần Vương” đi được nửa đường, tay còn cầm gậy chống.
Mộ Dung Bắc hải lắp bắp kinh hãi, định giấu gậy lại. Nhưng bởi vì bất ngờ không kịp phòng bị, người hơi nghiêng, suýt chút nữa thì ngã xuống dưới đất.
Tần Khâm phóng người lên đỡ hắn ta, trong mắt là phức tạp và kinh ngạc.
“Điện hạ. Ngài, ngài đây là xảy ra chuyện gì?”
Mộ Dung Bắc Hải giả vờ như là vô ý: “Hôm qua không cẩn thận bị treo chân, không đáng ngại.
Nhưng ngón tay của Tần Khâm không một tiếng động thăm dò mạch đập của Mộ Dung Bắc Hải, mấy giây sau, hắn ta trợn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139347/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.