Chương trước
Chương sau
Thấy tướng ăn của nàng ta có chút khiếm nhã thì không khỏi nhíu mi.
“Vương phi là tiểu thư khuê các, sẽ không ăn nhanh như thế. Bắt đầu từ bây giờ, thức ăn người bỏ vào trong miệng ít nhất phải nhai hai mươi cái, tự mình nhớ ở trong đầu, ít một cái cũng không được.” Hoắc Hoa Quý cực kỳ nhức đầu “Hai mươi cái! Nhưng như thế thì cũng quá chậm rồi.”
Thấy Mộ Dung Bắc Uyên không hề có dự định sẽ thay đổi chủ ý, nàng ta chỉ đành hậm hực nói: “Được thôi, tiểu nhân sẽ làm tận lực. Bình thường chúng tiểu nhân đều ở trong gánh hát, đều là ăn chung nồi, mấy đĩa thức ăn bày lên, mười mấy người cùng ăn. Nếu như chậm một chút, thì thức ăn sẽ bị người khác cướp từ sớm rồi, sau đó chỉ có thể để bụng đói thôi”
Mộ Dung Bắc Uyên day day giữa trán: “Bổn vương biết chuyện để người thay đổi thói quen ngay trong tức khắc là một chuyện rất khó khăn, nhưng hy vọng ngươi có thể tận lực hết khả năng của mình. Bởi vì người ngươi sắp phải đối mặt, không phải người bình thường, mà là vua của Vinh Dương. Chỉ cần ngươi lộ ra một chút sơ hở gì, thì bất cứ lúc nào cũng sẽ gây ra hoạ sát thân. Cho nên đây không chỉ vì hoán đổi Vương phi về, mà còn vì tốt cho ngươi.
Tim Hoắc Hoa Quý đập mạnh một cái, trong đầu có chút muốn nảy ra ý muốn lùi bước.
Nhưng nghĩ đến lúc trước nhìn thấy chỗ ở dưỡng bệnh mà Tiểu Dương an bài cho cha nàng ta, còn tìm một nhà hoàn chăm sóc, thì lại vực dậy tinh thần.
Vì cha, nàng ta không thể trốn! Cho dù là đáng sợ hơn nữa, cũng phải cắn chặt răng mà làm.
Đến giờ hơi, Mộ Dung Bắc Uyên đem Tiểu Dương, Hoắc Hoa Quý và binh của Sơn Vương phủ yên lặng không một tiếng động khởi hành.
Cho dù là đến giờ ăn cơm, có hạ nhân dâng thức ăn lên cũng gắp thức ăn giúp hắn luôn, “Mộ Dung Bắc Uyên” không có ý định muốn đứng lên.
Tần Khâm nghi ngờ nhìn hắn: “Điện hạ, ngài không ăn cơm sao?”
Mộ Dung Bắc Hải bất đắc dĩ bắt chước theo giọng nói của Mộ Dung Bắc Uyên: “Tạm thời chưa đói, Tần đại nhân muốn cùng dùng bữa sao?”
“Được.”
Vậy mà Tần Khâm đồng ý.
Đây là lần đầu tiên hắn ta chủ động dùng bữa ở Thần Vương phủ, trong lòng Mộ Dung Bắc Hải khổ nói không nên lời. Đi đến bàn ăn trước mặt Tần Khâm, còn không cầm gậy chống, điều này đối với hắn mà nói thực sự là không làm được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.