Triệu An Linh bón cho Thích phu nhân uống một bát thuốc, trong lòng nàng thầm cầu nguyện.
“Triệu An Linh, tỷ ngàn vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì, nhanh chóng trở về đi!” Những ngày sau đó, Triệu Khương Lan vẫn luôn ngồi đợi tin tức.
Quả nhiên giống như trong dự liệu của nàng, Phượng vệ không hề có động tĩnh gì cả.
Có thể thấy xung quanh đây không hề có sự tồn tại của Phương vệ.
Cho nên bây giờ niềm hy vọng duy nhất của nàng chính là Lý Mặc. Nửa tháng sau, bức mật hàm tự tay nàng biết được âm thầm truyền Vinh Dương.
Từ thành Tư Nam đi thẳng Giang Bắc, đi thẳng đến thành Phượng Dương.
Má sáng sớm hôm nay, đội ngũ đón dâu tầng tầng lớp lớp cũng từ Thịnh Khang lên đường trở về.
Không ít bách tính của Vinh Dương còn đứng ven đường hoan nghênh, định dập đầu bái lạy Hoàng hậu tương lai, nhưng nhìn thấy không khí của đội ngũ đón dâu rất u ám, đều cảm thấy không đúng.
Sứ thần đón dâu vừa vào trong cửa cung, đã vội vã đi tìm Lý Mặc, nói rõ tình huống cho hắn ta biết.
“Bệ hạ, lần này chúng thần đến Thịnh Khang, vốn dĩ mọi chuyện vẫn rất tốt, đều nằm trong kế hoạch. Nhưng không ngờ được, nhưng vị công chúa Nhã Lan kia vậy mà có bệnh mộng du, khi đếm đến bốn bề vắng lặng, một mình đi đến bên cạnh giếng, yên lặng không một tiếng động mà ngã xuống giếng rồi chết! Đợi đến khi phát hiện thi thể của nàng thì thân thể đều tan nát lên rồi, cho nên chúng vị thần quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139323/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.