Thái thú sợ tới mức biến sắc, vội vàng hô lên: “Mau, mau dẫn người này đi, thẩm tra cho đàng hoàng, nhất định phải biết rõ là ai phái hẳn ta tới!”
Mộ Dung Bắc Hải cười lạnh: “Bổn vương hôm qua chỉ mới hỏi tới chuyện ngân phiếu Hanh Thông, hôm nay đối phương liền gấp không chờ nổi mà động thủ. Xem ra cách làm của bổn vương quả nhiên uy hiếp đến bọn họ”
“Điện hạ cho rằng việc này không thoát khỏi có liên quan tới Lạc Quận vương?”
“Thẩm tra cho đàng hoàng, xương có cứng cũng nhất định có biện pháp để cho hắn mở miệng. Cần phải điều tra ra nơi ở của Lạc Quận vương, cơ hội ngàn năm có một này, nếu là có thể nhân thời cơ chặn hẳn ta ở Nguyên Ải, không cho hẳn ta lén ra ngoài, thì có thể trừ bỏ một tai họa ngầm vì triều đình rồi!”
Được Mộ Dung Bắc Hải mệnh lệnh, bọn họ tự dùng ra cả người thủ đoạn tới thẩm vấn cái này phạm nhân.
Sau khi trải qua mấy tiếng khổ hình, người này rốt cuộc cũng chịu không nổi, run rẩy xin tha.
“Điện hạ tha mạng, đừng tra tấn ta nữa, cái gì ta cũng nói!”
Ánh mắt Mộ Dung Bắc Hải lạnh lùng nhìn hắn ta: “Là ai phái ngươi tới?”
“Là, là Lạc Quận vương! Tiểu nhân là thủ hạ của Lạc Quận vương, hẳn ta biết được điện hạ ở đây, liền phái tiểu nhân nắm chắc thời cơ, phải ám sát thành công hạ”
“Lạc Quận vương hiện giờ đang ở đâu? Ngươi tốt nhất thành thật khai ra, nếu như giấu giếm, bổn vương nhất định khiến ngươi sống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139133/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.