“Rất nhiều hiệu buôn lớn đều cầm trong tay ngân phiếu Hanh Thông, đây cũng là chuyện không cách nào tránh được. Nhưng mà hạ quan cũng phái người kiểm tra nhiều lần rồi, từ sau khi đề cập đến việc đổi người đều là thương gia lớn, cũng không có thân phận khả nghỉ gì, hẳn là không có quan hệ gì với Lạc Quận vương đâu”
“Chẳng lẽ đã lâu như vậy rồi mà hản ta không có động tác gì sao?
Nếu như trong tay hẳn ta có ngân phiếu, lại không lấy được bạc, đáng lý ra sẽ không ngồi chờ chết như vậy, nhất định sẽ nghĩ cách khác”
Nói tới đây, Mộ Dung Bắc Hải lại nghĩ tới một chuyện khác.
“Ngoại trừ việc có liên quan tới ngân phiếu ra, vùng Nguyên Ải lúc trước có xuất hiện biến động gì khác không?”
Thái thú suy nghĩ: “Cái khác thì hình như không có… à! Nhưng mà mấy tháng trước, thái tử điện hạ đã từng đã tới Nguyên Ải trải nghiệm và quan sát dân tình, trấn an lòng dân. Nhưng mà lúc ấy, lại là có thích khách âm mưu lấy mạng của hẳn ta, may mà những thích khách đó không thực hiện được, thái tử điện hạ cũng chỉ bị thương ngoài da, không có ảnh hưởng gì tới tính mạng, lúc ấy khiến cho đám quan viên một phen sợ hãi”
“Ngươi nói cái gì, thái tử điện hạ? Mộ Dung Bắc Quý hắn ta đã từng m sát sao? Vì sao bổn vương chưa bao giờ nghe hẳn ta nhắc tới, nếu như thực sự có việc này, phụ hoàng cũng nên biết, nhưng phụ hoàng dường như cũng chưa từng nghe thấy”
“Hả, chẳng lẽ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139126/chuong-1323.html