Triệu Khương Lan gật đầu, ngụ ý đã hiểu.
Thế nhưng nàng vẫn muốn đợi thêm chút nữa.
Một lúc sau, tiểu nha hoàn bên cạnh Hứa Mạn Nhi xách theo một cái túi đồ nhỏ đi ra, đặt trước mặt của con chó nhỏ kia.
Chỉ nghe được nha hoàn đó nói: “Nè, tiểu thư nhà ta thấy người tội nghiệp nên bảo ta mang chút thức ăn cho ngươi. Ngài còn nói về sau mỗi ngày vào đúng giờ này sẽ tới thăm người. Nếu như người vẫn còn ở đây thì ta sẽ mang thêm thức ăn tới cho ngươi. Nhưng mà chỉ e là người nghe không hiểu đâu, giữa chúng ta thôi thì chờ xem duyên số vậy".
Chờ sau khi nha hoàn đó quay về, Triệu Khương Lan mới cười cười, lại hỏi một câu: “Ngươi xem xem, nàng ta thực sự rất tốt”
Phượng vệ mù mịt hỏi: “Nhưng mà Công chúa, cho dù ngài có cảm thấy vị cô nương này rất tốt, nhưng Thần vương điện hạ ngài ấy chưa chắc sẽ thích đâu.”
Triệu Khương Lan rũ mi: “Bổn cung tự có sắp xếp.”
Phượng Vệ nuối tiếc nhìn nàng.
"Công chúa, người thật sự muốn tự tay để nữ nhân khác ở bên cạnh điện hạ sao? Lẽ nào trong lòng người sẽ thấy dễ chịu sao?”
Triệu Khương Lan lắc đầu: “Không dễ chịu, thậm chí mỗi khi nghĩ tới đều sẽ vô cùng đau khổ, nhưng mà bản cũng không có cách nào khác.”
“Sở dĩ bản cùng làm như thế hoàn toàn không phải vì muốn tạo lập danh nghĩa tốt cho Thần vương điện hạ mà không nghĩ tới tâm tình của chàng, tự mình chủ trương quyết định thay chàng. Mà là bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138968/chuong-1165.html