Cho nên hẳn chỉ có thể hỏi Triệu Khương Lan.
Chỉ là, Triệu Khương Lan thật sự đồng ý nói sự thật với mình sao?
Mộ Dung Bắc Uyên có một thoáng buồn bực, đương nhiên là tức giận chính mình.
Hắn tình nguyện nàng không có năng lực lớn như vậy, tình nguyện nàng chỉ là một đại phu bình thường.
“Bỏ đi, bắt đầu từ hôm nay, đừng để bổn vương phát hiện ngươi lại lén đưa vương phi xuất phủ. Nếu không lại có lần sau, ngươi đừng xuất hiện ở vương phủ nữa”
Vẻ mặt Mai Hương kinh ngạc, vội vàng đồng ý.
Triệu Khương Lan trở mình, tỉnh dậy.
Sở Sở chạy đến trước giường: “Vương phi, cuối cùng người đã tỉnh!”
Nàng mệt mỏi xoa mi tâm: “Bổn cung ngủ rất lâu sao?”
“Vâng, đã sắp đến trưa rồi. Tối qua người dọa chết nô tỳ, sốt thành như vậy, suýt nữa còn bị công chúa Văn Hi đưa đi, nô tỳ thật sự lo lắng người nhất thời manh động sẽ đi theo.”
“Vương gia đâu?”
“A, vương gia đưa Mai Hương đi hỏi chuyện rồi” . Cập nhật truyện nhanh tại # TRUMtruye n. NE T #
Đuôi mày Triệu Khương Lan khẽ nhướng, vốn dĩ có chút lo lắng, nhưng nghĩ đến Mai Hương là người thông minh, cũng không quá lo.
“Đúng rồi, nhóm người ngũ vương phi đã đến, hình như đợi rất lâu. Chỉ là vương gia không cho bất kỳ ai làm phiền người, còn dặn dò, nhất định phải để người dùng bữa sáng xong mới đi gặp họ.”
Triệu Khương Lan võ đầu nàng ấy: “Còn ăn, ngươi thật sự cho rằng mấy kẻ bên ngoài đều ăn chay à, không sợ bọn họ xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138411/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.