Huống hồ, ngay cả mặt nạ cũng đã bị cầm đi, chắc chắn là có người đến trạm dịch thay thế cho mình.
Cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận.
Triệu Khương Lan cảnh cáo hắn: “Đừng trách bản cũng không nhắc nhở ngươi, thuộc hạ của bằng hữu bản cung vốn là ngọa hổ tàng long, toàn là cao thủ. Nếu như người nghĩ đến việc chuồn đi ngay dưới mí mắt của bản cung, bản cùng tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. Hoa tình đế hồ điệp đã nói là mỗi người một nửa thì chính là mỗi người một nửa. Tiền chẩn bệnh của bản cung cũng rất đắt, ngươi cũng đừng quyt nợ.”
Khóe miệng Lý Mặc giật giật.
Nàng coi đường đường thiên tử như hắn là ai?
Thiên tử hứa một lời, đừng nói tứ mã nan truy.
Ngay cả ngàn vạn con ngựa cũng không thay đổi được.
Lý Mặc vô cùng uất ức, phải chỉ lên trời thề thì Triệu Khương Lan mới thỏa mãn đi.
Trên đường về, Mai Hương khâm phục nhìn Triệu Khương Lan mãi.
“Chủ thượng, bản lĩnh diễn kịch với giá bộ hồ đồ này của người thật là lợi hại, bệ hạ cũng bị người hù dọa đến sững sờ. Chắc chắn hắn ta còn đang tưởng rằng mình đã che kín áo giáp, cũng cho rằng người không chỉ không nhận ra hắn ta là hoàng đế Vinh Dương tôn quý, mà còn không nhận ra hắn ta là sứ thần”
Triệu Khương Lan hừ một tiếng: “Người kia trời sinh tính đa nghi, nếu bạn cung lập tức đáp ứng hắn ta thì hắn ta nhất định sẽ cảm thấy có âm mưu gì đó, hoặc càng thêm hoài nghi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138363/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.