Bông tuyết giống như lông ngỗng xào dạt rơi, sáng hôm sau cả cung điện đều phủ đầy tuyết trắng. Hôm qua, do nguyên nhân thời tiết, mấy vị hoàng tử đều phá lệ ở lại trong cung.
Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên ở trong cung điện nơi mà hắn đã sống trước khi phong vương.
Nàng đau khổ cả một đêm, rõ ràng bếp sưởi trong phòng đều đã đốt lửa nóng, nhưng Triệu Khương Lan vẫn thấy lạnh. Mộ Dung Bắc Uyên vốn dĩ thể chất cơ thể rất tốt, khi cổ độc không phát tác, hắn luôn có thân thể cường tráng.
Bởi vì sợ nàng lạnh, cố ý đặt bếp lò cạnh giường, nóng đến mức khiến y phục trong của hắn cũng đổ mồ hôi, nửa đêm liền gọi người trong cung đến thay.
May mắn thay, ngày hôm sau tuyết đã ngừng rơi, Triệu Khương Lan mới miễn cưỡng ngủ được vài giờ trong ánh sáng ban mai.
Theo như thường lệ, không cần thiết phải vào cung vào ngày đầu năm mới.
Cho nên, bọn họ thu dọn ổn thoả rồi xuất cung trở về phủ.
Mộ Dung Bắc Uyên trong lòng nghĩ về chuyện “nỗi buồn trong tuyết” và muốn cùng nàng về nhà họ Triệu một chuyển trong dịp năm mới, Nhưng mà thật không hay nếu cứ để cung điện trống trải, hai người dự bị trước tiên trở về phủ ăn trưa sau đó đến nhà họ Triệu.
Chưa từng nghĩ, vừa vào cổng Mai Hương đã lo lắng bước tới.
Nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên cũng ở đó, Mai Hương không dám nói chi tiết, chỉ có thể khiến cưỡng chống đỡ, để hai người bọn họ đón năm mới.
Triệu Khương Lan vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138332/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.