Mộ Dung Bắc Uyên chớp mắt nhìn nàng, có lẽ vì đang bị bệnh nên sắc mặt nhìn có chút yếu ớt.
Triệu Khương Lan lắc đầu, cúi người khẽ hôn vào xương bả vai hắn.
“Không đâu, ta sẽ không trách huynh. Huynh có thể nào đi nữa cũng đều rất đẹp”
Mộ Dung Bắc Uyên vừa có chút vui vẻ.
Nhưng nụ cười đột nhiên lại trở nên kỳ lạ: “Nàng nói thật đi, rốt cuộc nàng thích con người bổn vương, hay là chỉ thích khuôn mặt của bổn vương?”
Triệu Khương Lan khẽ cong khóe miệng.
Hình như nàng chưa từng nói bản thân mình thích hắn.
Được rồi, lúc trước đúng là nàng từng nói cho có lệ.
Nhưng bây giờ nghe vậy, cảm thấy hình như đúng là như vậy.
Khiến cho nàng có chút ngượng ngùng.
Mộ Dung Bắc Uyên thấy nàng mãi không chịu nói, vẻ mặt càng thêm ấm ức.
“Quả nhiên nàng chỉ là ham muốn vẻ đẹp của bổn vương!”
“Ha ha ha” Triệu Khương lan bị hắn trêu tới bật cười, nỗi buồn cả ngày hôm nay đều tiêu tan hết.
Vừa định nói gì đó thì bên ngoài truyền tới giọng nói của Thẩm Hi Nguyệt.
Mộ Dung Bắc Uyển ảo não nói: “Bây giờ ta không muốn gặp nàng ta”
“Không được, huynh phải gặp nàng ta, còn phải gặp Tuyết Nhi. Nếu như mấy ngày nay huynh hành động không tiện thì ta sẽ ôm Tuyết Nhi tới đây nuôi mấy ngày”
Triệu Khương Lan nói xong lại nhớ ra, có lẽ Mộ Dung Bắc Uyển có thể để Thẩm Hi Nguyệt thoải mái như vậy vì còn có lý do khác.
Tuy rằng độc tình là do Thẩm Hi Nguyệt Hạ, mục đích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138178/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.