Khoảnh khắc nghe được hai từ “Phượng vệ” từ miệng Triệu Khương Lan, Mai Hương kinh ngạc đến đờ ra.
Mà kinh ngạc cũng không đủ để diễn tả trạng thái của nàng ta lúc này. Một thoáng này, nàng ta cho rằng mình gặp ma. “Vương phi, hình như nô tỳ vừa nghe nhầm cái gì, người… người nói gì vậy?” Triệu Khương Lan từ từ đứng thẳng người đối diện nàng ta.
“Chuyện đến nước này rồi em còn định lừa ta sao? Em là mật thám của Vinh Dương, một trong các Phượng vệ ẩn núp tại Kinh Thành nước Thịnh Không đúng chứ? Bổn cũng biết em không muốn bại lộ thân phận, nhưng em cảm thấy tình huống hiện tại còn đường lui à! Mai Hương, em muốn dùng mạng đánh cược một phen, nhưng bổn cung và vương gia không muốn chết!”
“Ngươi… sao người biết được? Rốt cuộc ngươi là ai?” Mai Hương nhìn nàng bằng ánh mắt phức tạp.
Nếu Triệu Khương Lan không nói cho rõ ràng, nàng ta sẵn sàng kết liễu bọn họ trước khi đám tử sĩ kia tìm tới.
Triệu Khương Lan có thể nhìn ra sự giãy dụa trong mắt Mai Hương.
Nàng lẳng lặng nhìn nàng ta: “Bổn cung dùng thân phận Hoàng hậu Lý Hâm của Vinh Dương lệnh cho người lập tức gọi Phượng vệ tới cứu giá, không được chậm trễ!”
Ầm… Mai Hương quỳ phịch xuống đất, dại ra mà nhìn nàng. Lý Hâm… hoàng hậu Lý Hâm!
Không phải năm đó chủ thượng đã chết tại cung Phượng Dương trong hoàng cung Vinh Dương rồi sao?
Sao người lại tới Thịnh Khang? Còn biến thành vương phi của địch quốc?
Nhưng Mai Hương cũng không dám chậm trễ nữa, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138172/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.