Triệu An Linh cau mày, biết rằng Lâm Gia Uyển đã được gả vào nhà họ Liên rồi.
Vì nàng ta là Vương phi của của Mộ Dung Bắc Quý nên làm gì cũng phải quan tâm đến mặt mũi của nhà họ Liên.
Nàng ta hừ lạnh một tiếng: "Lời nói này của tỷ thật sự quá buồn cười rồi. Chữ viết của phụ nhân này nổi tiếng là rất thanh tú phóng khoáng và đoạn chính. Sao đến lượt tỷ thì lại nói là xấu xí vậy chứ? Thế chẳng phải là đang cố ý bới móc lỗi của người khác sao?"
Triệu Khương Lan không tán thành mà liếc nhìn Triệu An Linh, trên mặt nàng lộ ra vẻ ghét bỏ như muốn nói rằng hài tử không dễ dạy.
"Dựa vào tài năng của muội thì chữ viết này đúng là rất đẹp. Nhưng bổn cung nghĩ rằng, mỗi | năm đều có một lần tổ chức hoa trà yến và muốn chúng ta cầu phúc cho vương triều Thịnh
Khang những phong thái của chữ viết này lại không thể hiện được điều đó, nên ta mới không nhịn được mà cười ra tiếng. Đương nhiên, bổn cung cũng chỉ là có lòng tốt, nếu phu nhân không muốn nghe theo ý kiến của bổn cung, vậy thì cứ coi như bổn cũng chưa từng nói gì đi. Dù sao đây cũng không phải là vấn đề gì to tát. ".
Lâm Gia Uyển thật sự tức giận muốn bật cười.
Nàng đã nói ở trước mặt nhiều người như vậy thì sao có thể coi như nó chưa từng xảy được chứ?
Lâm Gia Uyển miễn cưỡng đứng thẳng để có thể duy trì thể diện của mình.
"Nếu Vương phi đã lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138121/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.