Triệu Khương Lan cảm thấy hơi ngứa, vươn tay bắt lấy nhánh hoa: "Vương gia đây là làm gì?”
Mộ Dung Bắc Uyên cười: "Nhìn nàng không vui, nên muốn dỗ nàng vui ve."
Nàng ồ một tiếng: "Vương gia làm sao biết ta không vui?”
"Vương phi có lẽ không biết, bản vương biết coi số mạng. Hôm nay bản vương tính ra, Vương phi đánh nhau với người cùng nghề, thiếu chút nữa bị người tổn thương, đúng không?”
Triệu Khương Lan liếc hắn: "Tình báo của Vương gia thật nhanh chóng”
Mắt hắn thấy một tấm thiệp trên bàn, liền mở ra nhìn, lông mày không khỏi nhíu lại.
"Hoa trà yến? Đây là thiệp mời của nhà họ Liên sao? Nàng định đi sao?”
Nàng ừ một tiếng: "Đi!”.
Mộ Dung Bắc Uyên vừa nghe nàng nói như đinh đóng cột, biết là nàng ôm ý xấu chuẩn bị gây chuyện rồi.
Hắn ho nhẹ một cái: "Nếu không thì chúng ta đừng đi. Loại yến hội nhàm chán này có gì vui, trà và điểm tâm trong tiệc còn không ngon bằng đầu bếp trong vương phủ làm".
Thấy nàng bất vi sở động, Mộ Dung Bắc Uyên lại bổ sung: "Vị Liên phu nhân kia cùng Thẩm Hi Nguyệt quan hệ tốt, bối phận của nàng ta lại là tiểu thẩm của lão Ngũ, ta sợ nàng không ứng phó được".
Lời này của Mộ Dung Bắc Hải thực sự là độc nhất vô nhị.
Triệu Khương Lan cười khúc khích, nghĩ thầm phu quân của nàng cuối cùng cũng cũng biết quan tâm nàng.
"Yên tâm đi, ta không có việc gì. Vả lại, nếu như ta xảy ra chuyện gì, huynh sẽ không bao che cho ta sao?"
Mộ Dung Bắc Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138116/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.