Triệu Khương Lan mở bức kí hoạ kia ra, đưa tới tay của Mộ Dung Bắc Hải.
Hắn quan sát trong chốc lát, lúc đầu không nhớ ra, nhưng cảm giác vô cùng quen mắt.
Nàng ở bên cạnh gợi ý: “Liệu có khả năng là người trong cung của vị nương nương nào đó không ạ?”
Vừa nghe nàng nói như vậy, cuối cùng Mộ Dung Bắc Hải cũng nhớ ra người này là ai. “Hắn đã từng là cận thị trong cung của Lạc quý phi, chẳng qua là chuyện của mấy năm trước rồi, lúc ấy huynh còn nhỏ, Lạc quý phi cũng chỉ là một phi tử tầm thường, vẫn chưa được phong làm quý phi.”
Ánh mắt Triệu Khương Lan lạnh lẽo, chậm rãi lặp lại: “Lạc quý phi.”
Mộ Dung Bắc Hải nhìn nét mặt của nàng rồi tiếp tục mở miệng: “Có điều về sau không hiểu tại sao lại không thấy người này nữa, hình như bị phải đến nơi khác rồi. Nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một nô tài nên huynh chưa bao giờ để bụng, nếu như muội cần, huynh có thể nhờ mẫu hậu hỏi thăm giúp.”
“Có phải là trong lúc hắn phạm vào chuyện gì chọc giận Lạc quý phi, cho nên bị đuổi đi xa không?”
“Việc này thì không chắc lắm.”
Mộ Dung Bắc Hải lại suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói: “Nếu như huynh không nhớ lầm thì những năm Thẩm Hi Nguyệt được gửi nuôi ở trong cung đã ở trong cung của Lạc quý phi. Vốn dĩ không có thân phận chính thức. Nhưng có một lần nàng ta đặt mình vào nguy hiểm để cứu lão tử, thân phận đã được nâng lên không ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137984/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.