Hoàn toàn khác so với tưởng tượng của nàng.
Trong lúc nàng đánh giá bọn họ, những người này cũng đang quan sát nàng.
Một người trong đó thực sự không nhịn được nữa, đành lên tiếng: “Đây là Thần Vương Phi sao?
Sao nhìn thấy chúng ta mà không sợ hãi gì cả vậy?”
Triệu Khương Lan trợn mắt: “Không phải các ngươi đã nói rằng không giết ta hay sao? Có gì mà phải sợ chứ?”
Nói xong, nàng đi thẳng đến bên cạnh bàn rồi ngồi xuống, còn rất không khách sáo mà cầm lấy ấm nước hâm nóng chiếc ly, vô cùng bình tĩnh uống một ngụm nước.
Người đàn ông cướp nàng về đem cây kiếm gõ lạch cạch trên bàn, nhìn nàng bằng ánh mắt cảnh cáo: “ Ai nói chúng ta không giết ngươi? Nếu như ngươi khiến ông đây không vui, ông đây sẽ một dao chém chết ngươi”
Nàng thản nhiên khép mắt: “Đối phương bảo các ngươi cướp ta đi, đã cho các ngươi bao nhiêu tiền vậy? Ta trả gấp đôi, các ngươi đưa ta trở về”
“Vậy thì không được” Người đàn ông lên tiếng đầu tiên cười cười, hai bên gò má của hắn ta vậy mà còn có hai lúm đồng tiền nhàn nhạt: “Có người ra giá hai trăm lượng vàng, để vương phi ở lại trên núi tròn một tháng. Một tháng sau, ngươi sẽ do bọn ta xử lý”
“Một tháng? Đến lúc đó e là người ở bên ngoài đều nghĩ rằng ta đã chết, không bằng hiện giờ các ngươi giết ta đi còn hơn”
Lúm đồng tiền nhỏ nho nhã nhếch miệng: “Chúng ta rất có nguyên tắc, chỉ cầu tiền tài, không giết người”
“Đến lúc đó các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137963/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.