Thẩm Hi Nguyệt hung hăng trừng ông ta, dọa cho ông chủ ngậm miệng, rụt rè lui về sau một bước. Đầu óc nàng ta hỗn loạn, trong lúc rối loạn có hai suy nghĩ cực kỳ rõ ràng.
Thứ nhất, lần này nàng ta mất mặt lớn rồi. Thứ hai, chuyện này có thể che giấu thì nhất định phải che giấu. Bảo nàng ta cúi đầu trước Triệu Khương Lan, chịu đủ nhục nhã, nàng ta tuyệt đối không làm được!
“Nếu vương phi tìm các ngươi lấy đồ, ngươi cứ nói nàng ta nhầm rồi, vương gia quả thật tặng đồ cho ta. Chỉ cần cắn chặt cách nói này, nàng ta còn có thể có cách gì chứ, cùng lắm làm loạn đến chỗ vương gia, ngài sẽ thay ta làm chủ”
Thẩm Hi Nguyệt nhận định Mộ Dung Bắc Uyên sẽ không đứng về phía Triệu Khương Lan, nếu hắn thật sự muốn tặng cho nàng, tại sao lúc đầu khi nàng ta đeo nó, lại không nói rõ sự việc.
Ai ngờ thái độ ông chủ cứng rắn: “Chúng ta không trêu chọc nổi tứ vương phi. Trắc phi hẳn. phải biết, thân phận tôn ti khác biệt, nàng ấy đường đường là tử vương phi, sao có thể vì người mà chịu uất ức được, người nói có phải không?”
“Đồ chó mù mắt! Ngươi có biết đang nói chuyện với ai không, cả vương phủ có ai không biết, ta mới là người trong lòng vương gia yêu thương nhất, cẩn thận vương gia nghe được sẽ lấy mạng chó của ngươi.”
Ông chủ không chút sợ hãi: “Tiểu nhân chỉ ăn ngay nói thật, tử vương gia nhìn qua cũng là người biết nói đạo lý, sao có thể lấy mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137942/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.