Nàng nhất định phải khiến nữ nhân kia biết, không phải tất cả mọi chuyện, nàng ta muốn, thì phải thuộc về nàng ta.
Ông chủ và chưởng quấy đều ở đó, thấy nàng khí chất bất phàm cố ý đến đón tiếp. Ai ngờ Triệu Khương Lan lấy biên lai ra, nói với họ: “Bồn cung là tứ vương phi, cố ý đến lấy bộ trang sức lúc đầu vương gia nhà ta đặt làm.”
Chưởng quầy nhin biên lai một lúc, không dám tin nhìn nàng. Đây là tứ vương phi, so với vị trắc phi lần trước đến cùng công chúa Ninh Vân, rõ ràng không cùng một người! Nàng, nàng tự mình đến đòi đồ, là có ý gì.
Trái tim ông chủ chìm xuống, cười nói: “Có phải vương phi nhớ nhầm rồi không, đồ này đã được người của phủ tủ điện hạ đến lấy đi. Chỉ là khi đó nàng ta không mang theo biên lai, cho nen…
“Dám hỏi ông chủ, ý nghĩa của biên lai là gì? Đồ giao cho ông, dựa vào biên lai để lấy hàng. Bây giờ đã lấy ra biên lai, hàng đầu, ông đưa cho người khác? Nhưng liệu ông có biết, đồ đó là của bổn cung không”
Trán chưởng quầy đổ một lớp mồ hôi: “Vương phi, đây, tiểu nhân thật sự không biết. Vị trắc phi kia là người công chúa Ninh Vân đưa đến, bọn họ đều nói rõ đồ đó là tử vương gia tặng cho nàng ta, tiểu nhân liền tin, mặc cho nàng ta lấy đồ đi.
Thực sự không biết rõ sự việc” Triệu Khương Lan ừm một tiếng: “Niềm tinh các người không phải cố ý, bổn cung cho các người một cơ hội lấy công chuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137941/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.